Mặc kệ lời cằn nhằn của Trần Chí Khiêm, Phàn Kỳ vẫn cầm gấu bông trắng úp lên mặt, “Anh đi một mình đi. Tôi ngủ thêm một lát nữa, còn hoành thánh thì lát nữa tôi chiên lại cũng được.
“Em không đi thật à?
“Không đi đâu! Anh này, anh để tôi ngủ đi được không?
“Có một nhà hàng Đức có đặc sản chân giò quay giòn bì ngon lắm, em có muốn ăn không? Trần Chí Khiêm hỏi cô.
Phàn Kỳ lấy gấu bông ra, dụi mắt nhìn Trần Chí Khiêm đang đứng bên thành giường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây