Phàn Kỳ bực mình: “Tôi đụng vào anh lúc nào, lần nào chẳng là anh tự nắm tay tôi?
Trần Chí Khiêm chẳng nói chẳng rằng đi về phía trước, Phàn Kỳ chạy đuổi theo sau.
Trên đường đi Trần Chí Khiêm không nói với cô câu nào. Phàn Kỳ trợn mắt thất vọng: Trời ơi, đàn ông đúng là lũ tồi tệ.
Tới đoạn đường trước nhà, Phàn Kỳ đi mua báo, lúc cô quay lại thì Trần Chí Khiêm vẫn đang đợi cô.
Cô tung tăng hớn hở chạy lại, không ngờ anh lại lùi lại một bước, vào thang máy cũng đứng cách cô nửa mét. Đến mức như vậy sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây