Trương Hiểu rót một chén nước cho cha mình, đưa tới: “Cha, cô bé ngày đó giúp chúng ta vẫn không có tin tức sao?”
Trương Kiến Quân nói: “Không có, cha nhờ người ta hỏi người bên trong công xã Triều Dương, bọn họ đều nói chưa từng thấy cô gái kia, có thể không phải người nơi này.”
Trương Hiểu suy nghĩ một chút, nói: “Cũng có thể, ngày đó cô ấy nói chuyện với con dùng tiếng phổ thông tiêu chuẩn, có thể không phải người bên này.
Ai nha, đúng là phải trách con, cũng không hỏi người ta tên gì.
Vẫn không cảm ơn người ta đàng hoàng, còn khiến người ta hỗ trợ tiền gọi điện thoại, thực sự là băn khoăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây