Liếc nhìn Tống Văn Bân một cái, nói tiếp: “ Người nhà đến rồi mà không có một lời cảm ơn lại còn có cái vẻ mặt khó chịu nói rằng người ta muốn trèo cành cao, còn có kế hoạch khác. Tất cả mọi người ở trong phòng bệnh này nghe xong đều không chịu được nữa, làm nhục người ta quá rồi.
Bác sĩ dặn dò rằng buổi tối nên chú ý nhiều hơn, vốn dĩ chai dịch cuối cùng truyền xong cũng không còn sớm nữa, phải kiểm tra liên tục xem xem bệnh nhân có phát sốt không, chị đây cả đêm gần như không nghỉ ngơi gì.
Anh này nửa đêm đã tỉnh rồi, sau khi bác sĩ khám bệnh xong, chị gái còn cho anh ăn rồi mới nghỉ ngơi, đến chỗ ngủ còn không có, ngồi trên ghế rồi kê đẩu lên mép giường mà ngủ.
Sáng sớm đã gọi điện thông báo cho gia đình bệnh nhân, sau đó đi gọi điện thoại về xong lại quay lại cho bệnh nhân ăn, kết quả bị người nhà vừa đến liền nói là có ý đồ xấu, người nhà anh chỉ nói ra tên của anh ta, vậy thì người ta có thể có ý đồ gì chứ?”
Người cô đứng bên cạnh nghe con trai nói: “Con tôi nói đúng, nghe nói người nhà bệnh nhân còn đang là giáo viên dạy ở trường cấp 1 thành phố.” Bà lắc lắc đầu kéo dài giọng điệu, biểu cảm nào cũng đều có hàm ý của nó cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây