Sau khi Trọng Thúy Bình kịp phản ứng lại, vẻ mặt mang theo nụ cười đi tới, muốn kéo tay La Tiếu, lại bị La Tiếu nhanh nhẹn tránh ra.
Nét mặt Trọng Thúy Bình thoáng chốc hơi mất tự nhiên, nhưng lập tức lại khôi phục biểu tình, nói: “La Tiếu, lúc trước để Trương Hiểu mang cho cháu một vài thứ, nhưng cháu lại không chịu nhận, sau này chúng ta đã là người một nhà, có gì phải ngại ngùng.”
La Tiếu người này, có tố chất tinh thần, không muốn bị người khác đánh đố, hỏi: “Thím nói những lời này thật thú vị, cái gì gọi là chúng ta sau này là người một nhà, có thể giải thích nghe một chút được không?”
Lúc này Triệu Giai Ngưng cũng ngừng khóc, Ninh Tuyết Linh cùng nhìn sang, Trọng Thúy Bình ho nhẹ một tiếng nói: “Cháu và Trương Siêu lúc còn nhỏ đã được định thân với nhau.
Lúc trước Giai Ngưng đến bộ đội là muốn nói về chuyện hôn ước, lúc đó thím không đồng ý, thím còn nói nếu thật sự có cửa hôn ước này cũng chỉ tính với La Tiếu, cháu yên tâm, hôn ước này thím sẽ không tùy tiện cho người khác.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây