Nửa tiếng sau, La Tiếu từ phòng bước ra: “Cô ấy tỉnh rồi, mọi người vào đi, một lát nữa thuốc mua về thì hãy nấu lên cho cô ấy uống, mấy ngày này chú ý đừng để cho cô ấy cảm lạnh.”
Vừa nói dứt lời, Tần Mục Dương cũng vội vã trở về, vừa bước vào nhà lập tức nói với Dương Kiến Thành: “Giáo sư Dương, tất cả thuốc đã đủ, nhưng mà thiếu mất nhân sâm, hôm nay có thể tạm thời không cho nó vào không? Ngày mai cháu sẽ tới chỗ khác tìm.”
Dương Kiến Thành vừa nghe điều này quay sang nhìn La Tiếu, La Tiếu hiểu ý của sư phụ, nhưng chỗ này hàng xóm đông quá, nếu như nói điều này ra, sợ là không giữ được đống nhân sâm, không chừng còn đắc tội người ta.
Thế là trước khi sư phụ nói, La Tiếu mở miệng: “Trong túi tôi có một ít nhân sâm, có thể lấy dùng trước, ngày mai rồi đi chỗ khác tìm.”
Tần Mục Dương cảm kích nói: “Thật sự rất cảm ơn, tôi nhất định sẽ sớm trả lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây