Đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, cô vỗ nhẹ vào trán mình: “Ông ơi, cháu sẽ gửi về cho ông mấy thứ hay lắm.”
Ông cụ Viên cười khà khà hỏi: “Thứ gì hay ho vậy?”
La Tiếu cười đáp: “Bây giờ cháu chưa nói được, chờ khi gửi đến đây ông sẽ biết thôi!”
Vừa rồi, La Tiếu nhớ đến cuộc chạm trán giữa một con hổ Hoa Nam và ba con lợn rừng trưởng thành mà cô chứng kiến ở núi Thâm phía nam, kết quả cả hai đều bị thương nặng. Cô vốn định cứu con hổ, nhưng đáng tiếc, vết thương quá nặng, trên mình nó bị nhiều vết nanh lợn rừng cắn. Cuối cùng thì cô được lợi bất đắc dĩ, hôm đó cô không chỉ thu được một con hổ và ba con lợn rừng, mà còn mang về cả một đàn lợn rừng đã nhỡ nhỡ, cô nghĩ ra rồi, chắc hẳn là con hổ Hoa Nam định làm hại cả đàn lợn rừng. Sau đó, cô dùng xương con hổ ngâm được không ít rượu, rượt hổ cốt có tác dụng bồ bổ xương cốt, đầu gối, trừ phong hàn, chữa đau nhức gân cốt, tê bì chân tay, thực sự là thứ rất tốt, có điều hậu thế không còn thấy được những thứ này nữa.
Từ năm 1993, Trung Quốc gia nhập công ước bảo vệ động vật hoang dã của Liên hợp quốc, nên đã đã bãi bỏ tiêu chuẩn dùng xương hổ làm dược liệu, không được dùng xương hổ để chế làm thuốc, và cũng nghiêm cấm bán xương hổ dưới dạng rượu thuốc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây