Ông cụ Viên chỉ vào những thứ đó nói: “Các cháu khách sáo quá rồi, hai nhà chúng ta có giao tình như thế nào chứ? Không cần đến những thứ bên ngoài này, Tiếu Tiếu là cháu gái nuôi của ông, vậy thì cũng là người của nhà họ Viên. Nếu như các cháu có lòng thì sau này nếu con bé có chuyện các cháu cháu chiếu cố con bé một chút, không kém gì những thứ khác.”
Chung Chí Cường nói: “Chú Viên yên tâm, việc làm hôm nay của La Tiếu đối với nhà chúng cháu mà nói là ân tình vô cùng to lớn, hai nhà chúng ta đã qua lại thân thiết nhiều năm, cháu cũng không nói những lời khách sáo kia nữa. Nếu như không nhờ La Tiếu, hôm nay ba cháu lại phải chịu khổ thêm một lần nữa, mỗi một lần như vậy ông ấy đều không thể chợp mắt suốt nhiều ngày. Những lúc như vậy, phận làm con như cháu đều cảm thấy mình vô dụng, chỉ có thể nhìn ba mình chịu khổ mà không làm gì được.”
“Hôm nay lúc cháu nhận được điện thoại của Chiêu Vĩ, cháu thực sự không dám tin, lúc cháu quay lại ông cụ vẫn chưa tỉnh. Cháu vào phòng thấy ông ngủ ngon như vậy, thực sự rất cảm ơn La Tiếu, là sự cảm kích đến từ tận đáy lòng. Vậy nên những thứ này căn bản không đủ để bày tỏ sự cảm ơn của nhà họ Chung chúng cháu, sau này nếu như La Tiếu có chuyện gì cần chúng cháu giúp đỡ thì cứ việc lên tiếng, chỉ cần không liên quan đến phạm pháp, vì tình riêng mà trái luật thì nhà họ Chung chúng cháu chắc chắn sẽ dốc sức đi làm.”
La Tiếu nhìn người nhà họ Chung cười nhẹ: “Không nghiêm trọng như chú Chung nói đâu ạ, ông cụ Chung là bậc tiền bối mà những thế hệ sau như chúng cháu cần phải kính trọng, cũng cảm ơn ông cụ Chung và các anh, em gái trong nhà họ Chung hôm nay đã tin tưởng cháu, nói thật, đây là lần đầu tiên cháu châm cứu cho người khác.”
Mọi người nghe vậy thì sửng sốt, sau đó thì đều nở nụ cười, sau nữa là cảm thấy bội phục. Thực sự không ngờ đây là lần đầu tiên cô châm cứu cho người khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây