La Tiếu nghe lời này xong. Cô không khỏi ngây ngẩn cả người. Cô phản ứng kịp thời hỏi: “Là bộ đội đóng quân cách công xã Triều Dương không xa kia sao?”
Lục Nghị Thần nói ra: “Ừ. Người nọ nói là ngày hôm qua, chuyện này náo đã loạn rất lớn đấy.”
La Tiếu cẩn thận nhớ lại tình tiết cốt truyện trong quyển sách. Cô không nhớ rõ là có chi tiết vừa rồi. Cô tiếp tục hỏi: “Triệu Giai Ngưng này đúng là thích làm khổ mình. Nhưng mà cô ta không phải tới bộ đội để tìm gia đình Trương Kiến Quân chứ?”
Lục Nghị Thần hỏi: “Cô quen người nhà họ Trương sao?”
La Tiếu thở dài một hơi: “Đâu chỉ là quen. Năm đó, gia đình họ Trương có quan hệ vô cùng thân thiết với gia đình cha ruột của tôi. Lúc tôi sinh ra, là vợ chồng bọn họ bận trước bận sau hỗ trợ chúng tôi. Chỉ tiếc là vì một chút không cẩn thận nên đã để cho kẻ xấu mang tôi đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây