Làm xong chuyện, La Tiếu lên hồ nước bắt cá, lần này bắt được không ít, có thể chuẩn bị hàng đến hai tháng.
Sau đó, cô mới chuẩn bị lên chuyến xe buổi chiều quay về thành phố, nhưng không ngờ là Triệu Giai Ngưng đang đứng ở cửa thôn, hình như là đang đợi người.
La Tiếu thu hồi tầm mắt, bước nhanh về phía trước. Nhưng Triệu Giai Ngưng lại bước lên ngăn lại: “Có phải bây giờ cô rất đắc ý không? Hủy hoại được tôi, cô thoải mái rồi?”
La Tiếu nhìn Triệu Giai Ngưng như nhìn một kẻ ngu ngốc: “Xem cô nói kìa, nếu tôi hủy hoại cô thì tại sao tôi không phải ngồi tù. Cô nên đến nhà tù tìm Cao Tố Hoa mới đúng.”
Triệu Giai Ngưng nhìn La Tiếu một cách hung tợn: “Nếu không phải vì cô, ba mẹ sẽ không đối xử với tôi như vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây