Thím Diêu tức giận trực thở dốc, tiếp theo lại mắng: “Mày nhìn xem, hiện tại coi như là trở về thành, mày đã được ăn mấy bữa có một mì thuần trắng, tao thấy mày thật sự là thần kinh không bình thường, há miệng liền dám nói bậy, xem tao có đánh chết đứa con gái chết tiệt cả ngày trừ ăn ra liền không làm được chuyện gì hết như mày không.”
Ngô Bội Linh thật sự đánh ra đòn chết, đánh Diêu Lệ Lệ không còn sức đánh trả, ngoài miệng nói: “Nhưng thật sự đã cứu mạng cô ta, cô ta muốn bồi thường vậy thì phải dùng thứ tốt, con nói sai điểm nào chứ?”
Hàng xóm bên cạnh nghe Diêu Lệ Lệ nói, ánh mắt nhìn cô ta đều trở nên quái lạ, sau này không thể giao thiệp với con gái lớn nhà họ Diêu, thật đúng biết tính toán.
La Tiếu nhìn xem đánh gần đủ rồi, đi tới ngăn cản thím Diêu: “Thím, đừng đánh nữa, thím cứ đánh chị Lệ Lệ như vậy thì sau này cháu cũng không mặt mũi đến trước cửa nhà thím.”
Diêu Lệ Lệ nhìn thấy La Tiếu kéo mẹ mình lại, quyết tâm nói: “La Tiếu, đúng rồi, ở nông trường nhà chúng ta cho cô ăn cháo bột ngô, nhưng dù là cái nào thì cũng là cứu mạng cô, điểm ấy cô có thừa nhận không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây