La Tiếu nói: “Tôi chỉ đến trong thành phố làm việc, cho nên tiện đường sang đây thăm chú Diêu và thím một chút, đừng nói chuyện khó nghe như vậy.”
Diêu Lệ Lệ chặn ở cửa lớn, không mở cửa ra, giễu cợt nói: “Nếu như cô cảm thấy tôi nói khó nghe thì đừng đến đây, ở nông trường không biết đã ăn bao nhiêu lương thực của nhà tôi, hiện tại còn sợ lời tôi nói khó nghe.”
La Tiếu thực sự không nhìn lọt mắt người như vậy, nhưng nguyên chủ là đã nhận không ít trợ giúp của vợ chồng nhà họ Diêu, phần ân tình này cô nhất định phải trả lại.
La Tiếu để cái gùi xuống: “Vậy thì tôi không đi vào, cô đi tìm một cái rổ đến chuyển đồ vật vào, rồi tôi sẽ đi.”
Diêu Lệ Lệ xì cười một tiếng nói: “Nhà chúng ta cũng không thèm khát, cô cho rằng chút ít đồ này có thể bù đắp lại lương thực những năm này cô đã ăn của nhà tôi sao, đừng nằm mơ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây