La Tiếu quay đầu nhìn Lục Nghị Thần, Lục Nghị Thần ho nhẹ: “Tôi đưa đồng chí công an này ra bên ngoài sân canh gác.”
Nói xong thì gọi nam công an đó đi ra sân, đi đến chỗ xa một chút, tiếp tục nhìn chằm chằm vào đoạn đường đó, sợ rằng có kẻ không có mắt nào đến đây vào lúc này.
Nữ công an trong sân nhìn thấy những vết bầm tím của La Tiếu, nhìn thấy mà giật mình, da của La Tiếu quá mềm, chạm nhẹ một chút cũng thành màu xanh tím, huống hồ là trong tình huống đó.
Quét sạch mọi đồng cảm của nữ công an với Trương Xảo Diễm, người vẫn bị giam giữ tại đồn công an, trong lòng thầm nghĩ thật may mắn cô gái này mệnh lớn, nếu thật sự rơi khỏi vách núi hoặc bị bò húc, dẫm lên, thì hậu quả thật không dám nghĩ đến.
Tiễn hai đồng chí công an đi, bất cứ ai cũng có thể nhìn thấy được sự đau lòng trong mắt của Lục Nghị Thần, để bản thân trấn tĩnh lại, anh mới nói: “Tối nay, tôi nấu ăn, cô ăn tạm một miếng, sau này tôi sẽ học nấu ăn với cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây