Nguyệt Nguyệt vừa mới đi được vài bước, lại nghĩ đến cái gì, nói: “Anh đúng là sốt ruột thật nha, em còn chưa có gọi điện cho anh nữa, thế mà anh đã đến đây trước rồi.”
Kì Quân Thụy nhìn chăm chú vào khuôn mặt Nguyệt Nguyệt nói: “Lẽ nào, không phải là em quên anh sao?”
Nguyệt Nguyệt giật mình nhìn Kì Quân Thụy, nói: “Làm gì có chứ, em vốn dĩ muốn là một lát nữa mới gọi điện thoại cho anh, để anh cùng qua ăn cơm, em sợ là anh không quen đối mặt với nhiều người cùng một lúc.”
Kì Quân Thụy cười nhìn Nguyệt Nguyệt: “Thật không?”
Nguyệt Nguyệt trong lòng có chút chột dạ nói: “Đương nhiên là thật rồi, không tin anh hỏi mẹ em xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây