Nguyệt Nguyệt nhẹ giọng nói: “Lần này thì coi như là bỏ qua, lần sau anh không được như thế này nữa, anh mà làm như thế, đến lúc Lạc Trần khó làm như vậy được, chị của em sẽ thấy rất xấu hổ, em bị kẹp ở giữa hai bên cũng cảm thấy khó xử.”
Kỳ Quân Thụy cười cười, đi lên xe: “Chắc là em không hiểu được đàn ông rồi, nếu như mà Lạc Trần đơn thuần chỉ là một sinh viên tốt nghiệp đại học, anh nhất định sẽ cân nhắc chuyện này, nhưng anh ta không phải, công ty của anh ta mặc dù là được tiếp quản dưới trướng công ty của ông nội anh, quy mô không thể so sánh nhưng cũng không thể xem thường.
Anh ta là người dám nghĩ dám làm, hơn nữa năng lực rất mạnh, lại còn rất trẻ, vì vậy những gì mà anh nghĩ được thì anh ta cũng có thể nghĩ được, yên tâm đi, em nghĩ nhiều quá rồi.”
Nguyệt Nguyệt quay đầu nhìn Kỳ Quân Thụy: “Anh nói như vậy thì em cũng yên tâm hơn, em chỉ sợ đến lúc anh tặng quà năm mới cho Tiểu Duệ bọn họ, Lạc Trần bên đó lại không chuẩn bị, e là cảnh tượng sẽ không đẹp cho lắm.”
Kỳ Quân Thụy cười nói: “Vậy thì khi về đến nhà, chúng ta sẽ không lấy đồ ra trước. Dù sao hôm nay chúng ta đã đồng ý trở về ăn tối thì nhất định có thể gặp mặt, gặp nhau là em sẽ biết rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây