Thở dài một hơi: “Đi thôi, cha cùng con đi qua đó, phải tận mắt nhìn thấy thì cha mới có thể yên tâm được.”
Phòng bệnh chăm sóc đặc biệt không ở cùng khu với phòng bệnh thông thường mà La Tiếu đang nằm, khi hai người đến nơi thì La Tiếu vẫn còn đang ngủ, thực ra cô ngủ say là vì đang tự hồi phục sức khỏe.
Lục Nghị Thần cất hộp cơm, đi đến gần La Tiếu, vươn tay áp lên trán cô thử nhiệt độ, vừa định thu tay thì La Tiếu đã tỉnh lại.
La Hạo Thiên nhanh chóng đến gần và hỏi han: “Tiếu Tiếu, con tỉnh dậy rồi, dọa cho cha sợ hãi một phen, hiện giờ con cảm thấy thế nào, có chỗ nào cảm thấy khó chịu không?”
Mắt La Tiếu mắt vẫn còn buồn ngủ nên hơi khó mở, nhưng cô vẫn cố cười nói: “Cha, con không sao, chỉ là do con mệt mỏi quá, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt lên thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây