Lạc Trần cũng nhìn thấy hai cô bé, nói: “Cố Tịch Nghiên, Lục Tịch Nguyệt, sao hôm nay các em lại ngồi xe buýt vậy?”
Nghiên Nghiên vẫy tay chào: “Tại sao bọn em lại không thể đi xe buýt.”
Lạc Trần cũng cảm thấy câu hỏi của mình có chút vấn đề, cậu lúng túng nói: “Không phải, không phải bình thường mẹ của các em sẽ là người lái xe đưa hai đứa đi sao?”
Nguyệt Nguyệt cười nhẹ nói: “Mẹ của em hôm nay có việc bận, hơn nữa đón xe buýt cũng rất thuận tiện.”
Lạc Trần nhanh chóng mở chủ để hỏi: “Mấy em định đi đâu vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây