Người phụ nữ kia nghe vậy, sao lại dẫn đến việc báo án rồi? Giành nói trước: “Chỉ là trẻ con vô tình mắc lỗi, sao lại phải báo án? Tôi không tìm đến cô giáo Chu nữa, còn chưa được sao?”
Nói rồi chạy đi mất, để lại ba người phía sau lắc đầu cười.
Nghiên Nghiên nói: “Loại người như vậy thật khiến người ta cạn lời. Hôm nay thực sự cảm ơn hai chú.”
Hai người công an kia cười: “Nói với cô giáo của các cháu, đối phó với loại người như vậy không thể mềm lòng, trực tiếp báo án, cô ta sẽ kinh sợ.”
Chu Văn Tĩnh trong phòng bệnh có chút lo lắng, liên tục nhìn ra ngoài cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây