Lục Nghị Thần nhìn La Tiếu che ô tiến về phía xe của cô, rồi nhìn xe cô biến mất trong màn mưa, anh mãi vẫn không thu hồi tầm mắt.
Mấy người đang nấp ở cổng để nghe trộm bước ra, có một người đưa tay chắn trán, thu chân lên, chỉ đứng thẳng bằng một chân giống như Tôn Ngộ Không, ngó ra khoảng cách hai bên trái phải ngoài cửa làm cho mấy người khác nghẹn cười đến thật vất vả.
Trong lúc anh chàng kia vẫn còn đang biểu diễn hết mình, bất ngờ Lục Nghị Thần quay người lại, làm anh chàng kia bị mất trọng tâm một cái, suýt chút nữa là ngã sấp xuống khiến cho mọi người ở đó bật cười phá lên sau đó mới giải tán.
Lục Nghị Thần xách đồ lên tầng hai, sau đó mới thay quần áo. Anh đang nhìn đồ trong ba lô La Tiếu mang đến cho anh thì nghe thấy có người đi đến phòng làm việc của mình.
Nhanh chóng cất ba lô vào trong ngăn tủ bên dưới, chợt nghe thấy tiếng của phòng bị gõ “cốc, cốc”, anh nói: “Mời vào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây