Thở phào lấy hơi, rồi bà tiếp tục mắng mỏ: “Khốn kiếp, bây giờ bà nói với tôi chúng ta đều làm mẹ, buông tha cho cô ta đi, tôi hận không thể ngay lúc này giết chết cô ta để báo thù cho cháu gái của tôi, bà lấy mặt mũi ở đâu mà dám mang theo đứa cháu hoang này đến cửa cầu tình cơ chứ.
Tôi nhổ vào, bà đúng là cái loại không biết xấu hổ, con gái của bà có thể thành tội phạm giết người, bà hẳn là đã có đóng góp rất lớn, bà còn dễ dàng đến cửa nhà tôi, nếu là người khác, đã sớm xấu hổ đến không còn mặt mũi gặp người rồi.”
Mẹ Bào định mở miệng nói gì đó, nhưng hai cảnh sát đã không cho bà ta cơ hội.
Hạ Vũ nghe thấy mọi người gọi cậu ta là đồ con hoang liền thoái thác nói: “Mẹ tôi nói Hạ Cảnh và Hạ Nguyên mới là đồ con hoang. Cha của tôi căn bản không mong muốn bọn họ đến thế giới này một chút nào, chính là mẹ nó không biết xấu hổ, nhất định muốn chiếm đoạt vị trí thuộc về mẹ tôi.”
Bọn trẻ trong sân nhà họ La mặc kệ tất cả, một tiếng lao lên, Hạ Vũ bị đánh đến khóc kinh thiên động địa, đợi đến khi công an đến kéo ra thì cậu ta đứng còn không vững, vẫn là phải nhờ công an giúp dìu đi mới đứng lên được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây