Sáng sớm hôm sau, Lục Nghị Thần đi ra ngoài tập thể dục và đi chợ sáng để mua nguyên liệu về.
Đợi khi anh trở về, La Tiếu cũng ngồi thiền xong, đang muốn đi xuống từ trên bình đài nhỏ.
Lục Nghị Thần để đồ xuống, đi ra vừa hay đỡ lấy cô: “Trên đó có đệm không, mấy ngày nay em không được khỏe, đừng để bị lạnh cóng đấy.”
La Tiếu cười: “Nói như em ngốc lắm ấy.”
Lục Nghị Thần đưa tay bóp mũi La Tiếu: “Anh là vì ai, thật sự là không biết tốt xấu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây