Dương Kiến Thành đứng trước cửa nông trường, mắt đã bắt đầu ươn ướt, sợ lần từ biệt này sẽ thành vĩnh biệt.
Vốn dĩ trước đó La Tiếu có nói với sư phụ, nếu như luyến tiếc thì hãy ở lại một đêm, ngày kia đi cũng được.
Nhưng Dương Kiến Thành lại từ chối: “Có khả năng trở lại một chút, cũng đã thỏa mãn, hơn nữa cũng tốn không bao nhiêu thời gian, chúng ta vẫn có thể mà.”
La Tiếu quay sang đưa người nói: “Trở về thôi, con đã lưu số điện thoại của Trường Tràng, nếu mọi người tới Kinh Thị có thể đến nhà chơi.”
Lúc này vợ của Chương Tràng Trưởng đã tới: “Mấy ngày nay mọi người vẫn luôn bận rộn, cũng không có thời gian nói chuyện với nhau, trước cảm ơn cháu đã gửi chăn bông tới, còn là hai cái, thực sự cảm ơn cháu La Tiếu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây