La Tiếu kéo tay bà ấy đi vào trong phòng: “Mẹ yên tâm, không cần chúng ta đích thân ra tay, đối phó với loại người như Triệu Giai Ngưng phải dùng một chút thủ đoạn, cô ta giống như con gián ở dưới đất, khiến người ta ghê tởm.”
Cố Thiến Như cũng là người có cá tính: “Còn không phải sao? Đúng là khiến người ta chán ghét. Đến mượn tiền mà còn ra vẻ như có lý chẳng sợ vậy. Còn đe dọa nếu không cho mượn thì sẽ ra ngoài cổng nhà máy quỳ, đây không phải là giở trò vô lại sao?”
La Tiếu pha lấy một ấm trà: “Nào nào nào, mẹ ngồi xuống, tức giận sẽ chóng già, vì chuyện của người khác mà tức giận là không đáng.”
Rót một ly trà đưa cho Cố Thiến Như: “Ý của cha con thế nào?”
Cố Thiến Như có chút tức giận: “Thấy Triệu Giai Ngưng nước mắt lưng tròng nên cũng có chút mềm lòng. Không phải mẹ không hiểu ông ấy, dù sao bọn họ cũng nuôi Triệu Giai Ngưng mười lăm năm, nhưng Triệu Giai Ngưng vừa mở miệng đã đòi tám mươi nghìn tệ, cuối cùng lại còn uy hiếp, điều này mẹ không chấp nhận được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây