Sáng sớm hôm sau, La Tiếu tỉnh lại liền thấy Lục Nghị Thần đã mặc quần áo chỉnh tề.
Có vẻ là cảm giác được La Tiếu đã tỉnh, xoay người cười nói: “Tỉnh rồi?”
La Tiếu vươn tay muốn ôm anh, lại bị anh nhét lại vào trong chăn: “Bên ngoài tuyết rơi, nhiệt độ trong phòng cũng giảm đi một chút, đừng để bị lạnh.”
La Tiếu vừa nghe thấy tuyết rơi, thì tỉnh táo hơn rất nhiều: “Tuyết lớn không?”
Lục Nghị Thần gật đầu: “Không nhỏ, hiện tại đã dày nửa thước rồi, còn chưa dừng đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây