Cảnh Vạn Bằng nhìn theo La Tiếu đi xa, trong lòng có chút chua xót, lại nhìn An Tư Vận ngồi ở đối diện, người mà sau này anh ta muốn sống chung là cô nhóc lanh lợi trước mặt, nghĩ lại hình như cũng không tệ.
La Tiếu nói đúng, đã đến thời không này một chuyến thì phải để lại gì đó, anh ta và La Tiếu đã bỏ lỡ nhau hai kiếp người, có lẽ đây là ý trời, hai người họ có duyên không phận.
An Tư Vận nhìn Cảnh Vạn Bằng: “Anh Cảnh, anh và chị La quen nhau à?”
An Tư Vận luôn cảm thấy cảm xúc của Cảnh Vạn Bằng vừa rồi có chút không ổn định, nhưng nhìn kỹ lại thì lại không nhìn ra được gì.
Cảnh Vạn Bằng cười, đưa tay ra xoa đầu An Tư Vận: “Ừ, còn rất thân. Ông cụ nhà anh và ông cụ Cố là chiến hữu cũ, quan hệ vẫn luôn thân thiết. Chân của ông cụ là do La Tiếu chữa khỏi, thuốc bổ mà mấy năm qua dùng cũng là do La Tiếu bào chế.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây