La Tiếu biết bà ấy đang nghĩ gì, vì vậy đứng dậy ôm lấy bà ấy: “Chúng ta là người một nhà, những điều này là việc con cái nên làm, con chỉ là người truyền lời mà thôi, mẹ đừng khóc nhè, nếu không cha con sẽ đau lòng lắm.”
Cố Thiến Như nín khóc, bật cười: “Con thật là đáng ghét.”
Đúng lúc này điện thoại ở trong túi xách của La Tiếu cũng vang lên: “Cha, cục phiền phức này giao cho cha đó, cha giải quyết đi.”
Lần này không chỉ Cố Thiến Như mà La Hạo Thiên cũng bật cười. Nhưng ông vẫn đi đến: “Được rồi, bọn trẻ đối xử tốt với em không phải là chuyện tốt sao?”
“Người ta hay nói lòng người đổi lấy lòng người, em đối xử tốt với bọn chúng, trong lòng bọn chúng hiểu rõ, chắc chắn là muốn báo đáp lại em, điều này không phải là rất bình thường sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây