Ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: “Mấy ngày nữa cha được nghỉ, chúng ta sẽ cùng nhau trở về, con là nam tử hán nhỏ, nhất định có thể giúp chị cùng anh, em chăm sóc tốt cho ông cố, đúng không?”
Tiểu Diệp Tử nghe xong nặng nề gật đầu nói: “Dạ, con sẽ.”
Chờ sau khi La Tiếu hôn lên trán một trán rồi rời đi, cậu nhóc cảm giác bản thân mới bị lừa.
Đưa tay vuốt đầu mình, quay sang nhìn chị hai đang đứng một bên: “Chị hai, em…”
Nguyệt Nguyệt không phúc hậu nở nụ cười: “Không sai, giống như em nghĩ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây