La Tiếu cười nói: “Vẫn là anh Thần chu đáo.”
Lục Nghị Thần nhận lấy ba lô trên tay của La Tiếu đáp: “Vợ của anh đẹp thế này, không quan tâm làm sao được.”
Miệng thì nói vậy, chứ thật ra việc quan tâm chăm sóc là phản ứng bản năng khi yêu một người, dụng tâm rồi thì cái gì cũng có thể để ý tới, có một số thứ không thể giả vờ được.
Sau khi giúp La Tiếu mặc áo khoác, anh mới duỗi tay ra nắm lấy tay của cô: “Anh sẽ giữ em, cẩn thận kẻo ngã.”
La Tiếu cười rồi, duỗi một bên tay khác ra, vỗ nhẹ vào cánh tay anh: “Em lại không phải là một đứa trẻ ba tuổi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây