La Tiếu nhíu mày: “Người này là ai, sao lại can đảm như vậy?”
Lục Nghị Thần cất máy sấy: “Mặc kệ là ai, cũng không làm nên được chuyện gì đâu.”
Tắt đèn giường, La Tiếu làm ổ trong lòng Lục Nghị Thần: “Xem ra đối phương tốn không ít công phu, mọi chuyện đều liên kết với nhau, canh thời gian đúng lúc anh không có ở thủ đô, nhưng người nọ làm sao biết hành tung của anh?”
Lúc này Lục Nghị Thần mới lên tiếng: “Lúc vừa tức quá, quên hỏi tên.”
La Tiếu đưa tay ôm cổ của Lục Nghị Thần: “Ngủ đi, dù sao ngày mai đến gặp người thì sẽ biết có chuyện gì xảy ra.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây