Tôn Ngữ suy nghĩ một chút: “Đúng vậy.”
Lục Nghị Thần hỏi tiếp: “Cô nói đứa nhỏ này là của tôi?”
Mẹ Tôn Ngữ xông tới: “Cậu hại con gái tôi, còn muốn nhục nhã nó trước mặt mọi người, đúng không phải là người, tôi cho cậu biết, đừng tưởng là quan thì muốn làm gì cũng được, cho dù liều cái mạng này, cũng phải đòi lại công đạo cho con gái tôi.”
La Tiếu tiến lên một bước kéo mẹ của Tôn Ngữ ra: “Bớt ở đây oan uổng chồng tôi, con gái bị bà làm hại, chỉ tự cô ta biết, đừng nghĩ hất nước bẩn lên người đàn ông của tôi.”
Mẹ của Tôn Ngữ trừng mắt: “Cậu ta là chồng của cô, bao che cũng đúng, nhưng cũng không thể vì vậy, mà làm trái lương tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây