La Tiếu không phải không đau lòng sư phụ, sư mẫu, nhưng chuyện này cô không tiện giúp một tay, việc nên làm đều đã làm, còn về phần khác, bản thân cũng chẳng phải thánh mẫu, đành bất lực.
Hôm nay Lục Nghị Thần không có trực tiếp đem người đến Cục, cũng đã cho đủ mặt mũi.
Sau khi lên xe thì La Tiếu rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng của mình, mở miệng nói: “Anh Thần, sáng mai anh chở em đến bệnh viện, đoán chừng buổi chiều mới sửa xong xe.”
Lục Nghị Thần vừa lái xe, vừa trả lời: “Vô cùng cam tâm tình nguyện.”
La Tiếu nghe câu nói của anh, trên mặt lập tức xuất hiện ý cười, bản thân có xe, đúng là rất ít khi nhờ Lục Nghị Thần chở cô đi làm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây