Sau khi vào nhà, Dương Kiến Thành nói: “Buổi tối ăn cơm ở đây đi, con đã lâu chưa đến rồi?”
La Tiếu cười gian xảo: “Hai người biết mà, con người con sợ rắc rối.”
Phùng Thục Mẫn duỗi tay chọc trán cô một chút: “Con đó, sau này sư phụ, sư mẫu ở nhà, con không có việc gì thì nên mang bọn trẻ qua đây, sư mẫu và sư phụ của con làm đồ ăn ngon cho mấy đứa.”
La Tiếu nhìn về phía sư phụ: “Sư phụ, nếu thật sự không chịu được nhàn nhã, hay là mở một phòng khám nhỏ trước nhà, như vậy hai người cũng có thể giết chút thời gian.”
Động tác trên tay Dương Kiến Thành ngừng lại, qua một lúc lâu mới nói: “Cũng không phải không được, chỉ là muốn mở phòng khám, sợ là còn phải phá bỏ phòng tắm để sửa lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây