Người nhà họ Địch bị mất mặt mũi, đồ đạc mang tới lại mang về nguyên vẹn.
Địch Chấn Ninh cười khổ một tiếng: “Con đã nói rồi tới làm gì, người ta không thiếu chút đồ này, cũng không thiếu lời xin lỗi không thật lòng của em gái.”
Địch Lâm Xuyên cũng thở dài một hơi: “Trở về trước đi, người ta tức giận không nhận lời xin lỗi cũng là hợp tình hợp lý, đổi lại là ai cũng sẽ không vui.”
Thu Lệ Phương nghĩ thầm cũng đúng, hay là qua vài ngày nữa rồi nói sau, cũng phải cho người ta một chút thời gian nguôi giận.
Chỉ có Địch Mạn Ninh ở trong lòng nghĩ, không nghĩ tới La Tiếu lại ở căn nhà tốt như vậy, cô ta dựa vào cái gì mà mọi thứ đều tốt hơn mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây