Địch Hoành Đào nhìn về phía cô con gái không khiến người ta bớt lo này, vừa mới kết hôn chưa được bao lâu, người chồng tốt như Quý Vĩ không biết gìn giữ cho thật tốt, lại còn ra ngoài trêu hoa ghẹo bướm.
Ông ta tức giận mà không có chỗ trút: “Ngọc Viên, rốt cuộc con đã làm gì rồi?”
Lúc này trong lòng Địch Ngọc Viên cũng cảm thấy trong lòng không thoải mái, cô ta không thích Quý Vĩ là một chuyện, nhưng bây giờ Quý Vĩ không cần cô ta lại là một chuyện khác. Cô ta nhìn Quý Vĩ: “Chỉ vì những lời mà bọn họ nói sao? Chẳng phải anh đã nói cho dù tôi có làm gì cũng sẽ bao dung, tha thứ cho tôi sao?”
Ánh mắt Quý Vĩ hiện giờ tràn ngập sự ghét bỏ: “Tôi không rộng lượng được như vậy, đúng là tôi thích cô, nhưng đó không bao gồm việc cô không giữ đạo làm vợ, đội cho tôi một cái mũ. Nhà họ Quý chúng tôi không cần nổi một cô con dâu lăng loàn như vậy, Quý Vĩ tôi cũng không muốn làm một công tử tiêu tiền như rác nữa.”
Nhà họ Địch nghe vậy thì đều nhìn về phía Địch Ngọc Viên, Tiêu Hải Phương vội vàng nói: “Quý Vĩ, có phải có nhầm lẫn gì rồi không? Không phải hôm nay các con cùng nhau ra ngoài sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây