Chu Vân Mộng ngẩng đầu nhìn vào mắt anh, đường nét cứng cỏi của anh trong nháy mắt trở nên dịu dàng, đôi mắt tràn đầy ý cười, sải bước đi về phía này.
Đợi anh đến gần, Dụ Dụ như một quả pháo nhỏ lao vào lòng Lâm Tân Bình, hét lên: "Bố, con nhớ bố lắm, cuối cùng bố cũng về rồi!"
Lâm Tân Bình cười nói: "Bố cũng nhớ con lắm."
Anh dỗ Dụ Dụ hai câu, Dụ Dụ tự giác đứng sang một bên.
"Mẹ, Tiểu Mộng, vất vả rồi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây