Nhưng lúc đó, nỗi tủi thân dần lan rộng trong lòng dường như không thể nói ra, cô nhanh chóng đè nén, chỉ sau khi mẹ Chu và mẹ Lâm rời đi, cô mới nhàn nhạt cười nói một câu: "Đợi khi hết ở cữ, nhất định phải ăn bánh khoai mỡ".
Lâm Tân Bình khi đó đang thay tã cho con, nghe vậy thì đáp lại một tiếng: "Anh nhớ rồi".
Sau đó, ngay cả bản thân Chu Vân Mộng cũng quên mất chuyện này, không ngờ anh vẫn còn nhớ.
Lúc này, đôi mắt hạnh trong veo của cô lấp lánh nước, đẹp động lòng người.
Lâm Tân Bình nhìn thấy thì đau lòng, dỗ dành: "Ăn bánh khoai mỡ là chuyện đơn giản như vậy, Tiểu Mộng em không cần nghĩ nhiều. Nếu muốn ăn, thì vài ngày nữa mẹ đi huyện thì bảo mẹ mua giúp là được".
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây