Mẹ Lâm cũng thấy cách này tốt, sau khi đáp lại, bà đặt đứa trẻ trong lòng lên giường, hơi mở tấm chăn bông che cổ đứa trẻ ra, nhìn vào đôi mắt hạnh đen láy của cháu gái, trong lòng như bị cái gì đó đánh trúng.
Bà nói: "Buổi trưa nghỉ trưa và buổi tối ngủ thì đẩy giường em bé đến chỗ chúng ta cũng được, tránh làm phiền hai đứa, mẹ và mẹ Chu đều vui vẻ."
Chu Vân Mộng và Lâm Tân Bình nhìn nhau cười, đều biết hai người mẹ thương con, cũng thương họ, muốn họ ngủ thoải mái hơn. Nhưng họ cũng nhớ đến đứa trẻ, chỉ nói có nhu cầu sẽ nói.
Mẹ Lâm hiểu ý: "Từ bệnh viện về, các con chắc chắn đều mệt rồi, nằm nghỉ một lát đi, mẹ đi bếp giúp mẹ Chu, lát nữa cơm chín thì mang đến cho con."
Chu Vân Mộng cười đáp lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây