Thời gian không còn sớm, mẹ Chu về nhà nấu cơm xào rau.
Lâm Tân Bình: "Tiểu Mộng em nằm một lát đi, ngồi cả buổi chiều rồi.”
Chu Vân Mộng gật đầu đồng ý, để anh đỡ mình nằm xuống. Giường bệnh rộng rãi mềm mại, độ cao gối vừa vặn, cô nằm cũng thoải mái.
Anh ngồi ở một bên trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đợi đến khi hơi trễ một chút, mẹ Chu đưa cơm tới, hai hộp cơm nhôm một cái chứa đầy cơm, một cái chứa đầy thịt, còn mang theo hai phần bát đũa, thuận tiện cho các cô đựng thức ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây