Bà dặn dò thằng ba: "Lần này còn có thể thuận tiện mang quần áo thu đông của vợ con tới, con đi thu thập cũng tiện hơn một chút, cũng đỡ phải sau đó gửi bưu kiện. Hơn nữa về nhà thăm ba con cũng tốt, ngoài miệng ông ấy không nói nhưng cũng nhớ thương con.”
Lâm Tân Bình gật đầu đồng ý. Phương diện này đúng là anh sơ sẩy, lo lắng không đủ chu toàn, bất kể là mẹ vợ bên kia hay là nhà mình bên này anh đều nên trở về một chuyến.
Anh nắm tay Tiểu Mộng: "Vậy ngày mai tạm thời đừng gọi điện báo, chờ anh đi báo cáo xin nghỉ dài hạn.
Chu Vân Mộng cười đồng ý, cô nhìn về phía mẹ Lâm hỏi: "Vậy hay là mẹ cũng…"
Mẹ Lâm biết vợ thằng ba muốn hỏi cái gì, không đợi cô nói xong đã mở miệng trước: "Trước hết mẹ không đi theo thằng ba trở về, chờ thằng ba đón mẹ con lên mẹ sẽ trở về. Chăm sóc con lâu như vậy, dù sao cũng phải tự tay giao con đến trên tay mẹ con mới được."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây