Chu Vân Mộng dựa vào trong vòng tay ấm áp của anh, trái tim cũng kiên định theo, như là tìm được bến cảng thoải mái: "Em cũng rất vui vẻ.”
“Tới lúc nào? Lúc trước em gọi điện thoại tới, anh vừa lúc đi làm nhiệm vụ, không thể nhận được.”
Mấy chữ cuối cùng khàn khàn trầm thấp, mang theo áy náy.
Chu Vân Mộng Hoàn ôm lấy lưng anh, vỗ nhẹ lưng anh: "Buổi sáng từ nhà ngồi xe lửa tới, buổi chiều vừa tới. Không ngờ trùng hợp như vậy, anh cũng về rồi.”
Lúc nói lời này, cô cũng không nhịn được nở nụ cười trong trẻo, thật trùng hợp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây