Cũng có người nói, là do hai người may mắn, tình cờ gặp được Chu Vân Mộng, người có bản lĩnh viết báo. Mọi người ngẫm lại, đều hiểu ra rằng cái sự lười trước đây của Chu Vân Mộng không phải là lười, hoặc có lười thì đã sao.
Không chịu được người ta có bản lĩnh, chẳng trách ở quê nhà mẹ chồng và các chị dâu đều vui vẻ giúp cô nấu cơm, làm việc nhà, đến đơn vị rồi thì đội trưởng Lâm cũng chiều theo, ngày nào cũng ăn cơm ở căng tin.
Họ còn nảy ra một chút ý nghĩ nhỏ, nghĩ rằng lần sau Chu Vân Mộng đến đơn vị, nếu có cơ hội thì phải tiếp xúc nhiều hơn, gần gũi hơn. Biết đâu cô vui, cũng viết về họ trong bài báo thì sao.
Dù sao thì kết giao nhiều cũng không có hại gì.
Những chuyện này còn truyền đến các tòa nhà gia đình khác trong quân khu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây