Chu Vân Mộng nghe vậy liền mỉm cười, đưa tay sờ đầu nhỏ của cô bé: “Được, thím cũng sẽ nhớ Khánh Hoa.” Đó là từ Qinghua. Trước đây khi ngồi xe đưa đón đến chợ nông sản cảm thấy rất nhanh khi cùng nói cười, nhưng hôm nay lại cảm giác nó còn nhanh hơn nữa.
Nhóm người xuống xe, những người vợ quân nhân khác liền đi đến chợ nông sản vội vã mua đồ, chỉ có bọn họ vẫn đứng đó.
Chu Vân Mộng nhìn chị dâu nhà họ Phương và chị dâu nhà họ Diệp nói: “Được rồi, các chị nhanh đi mua sắm đi. Em và Tân Bình cũng đi đến nhà ga. Đợi lần sau em đến lại gặp.”
Lại nói với Khánh hoa: “Lần sau thím sẽ đem theo kẹo cho cháu cùng anh em khác để ăn nhé.”
Khánh Hoa rưng rưng nước mắt khi nghe thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây