Lân Tân Bình không đoán được, nếu không phải hai bản thảo đều qua, vậy thì còn có tin tức gì làm tốt được nữa chứ. Hơn nữa, nếu Tiểu Mộng tốn nhiều công sức viết cho bài gửi cho Mặc Lục Quân Hoa không qua thì trông cô cũng không thấy thất vọng cho lắm.
Anh cảm thấy không phải như vậy, anh đã đọc qua tạp chí của Mặc Lục Quân Hoa rồi, bài văn của Tiểu Mộng tốt hơn những bài báo được đăng lên mà.
Thấy Lâm Tân Bình đang suy nghĩ vu vơ, Chu Mộng Vân cũng không giấu nữa, cười nói: “Không phải bản thảo bên Mặc Lục Quân Hoa không qua, mà là vẫn chưa nhận được hồi âm.”
“Qua ba ngày nữa em sẽ tới bưu điện thị trấn một chuyến để lấy thư, lúc đó chắc đến rồi đấy.”
“Sau khi nhận được thư hồi âm, ba ngày sau nữa em sẽ đợi xe đi đón xe lửa về thành phố Nam Kinh, chỉ có thể ở với anh thêm sáu ngày nữa thôi, anh xem đây có phải là tin vui không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây