Đôi mắt đen láy của Lâm Tân Bình hiện lên ý cười dễ thấy, khóe miệng cong lên, cúi người về phía trước ăn con tôm kia.
Hương vụ trong miệng chính là mùi nước tương hấp dẫn mà anh ngửi thấy khi mới mở cửa vào nhà, sau đó ăn thịt tôm chỉ có thể cảm nhận được thịt chắc, vừa tươi vừa ngọt, không có mùi tanh giống như trong trí nhớ.
Anh gật đầu: “Tôm này thực sự rất ngon, không ngờ chỉ luộc rồi xào nước tương mà lại thơm như vậy.” Đối với chuyện nấu ăn, Tiểu Mộng đã từng đọc qua rất nhiều sách, biết rất nhiều cách làm, mỗi lần nghĩ ra món ăn gì đều rất thơm. Giống như món gà rán làm trong bữa tiệc tân hôn lần trước cũng rất ngon, khi đồng đội gặp nhau, thỉnh thoảng sẽ lại khen ngợi món ăn trong bữa tiệc tân hôn đó, nhớ rất rõ. Lâm Tân Bình nói: “Em cứ ăn trước đi, đợi lát nữa tôm và đồ ăn đều sẽ nguội. Anh bóc vỏ sô tôm còn lại, đi rửa tay rồi mới ăn.”
“Được, vậy em ăn trước đây.”
Chu Vân Mộng ăn tôm tươi chấm nước tương, trộn cùng cơm trắng đậm đà đặc biệt thơm, cải ngọt xào tỏi cũng rất ngon, thỉnh thoảng lại ăn thêm một miếng trứng rán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây