Trước kia lúc đi học thức đêm học tập mệt đến nằm sấp trên bàn ngủ, hoặc là sau khi buổi tối thả lỏng ngồi ở trước sô pha thức đêm chơi truy kích, nghiêng người dựa vào sô pha ngủ. Khi tỉnh lại, cổ đều đau nhức không chịu nổi.
Chu Vân Mộng liếc nhìn người bên cạnh, anh đeo bao bọc trên vai như thường lệ, dáng người cao ngất, chỉ bả vai bên trái bên kia thỉnh thoảng hơi nâng lên buông lỏng. Không cần suy nghĩ nhiều liền biết là người đàn ông này vừa rồi đã giúp cô điều chỉnh tư thế dựa vào, để cho cô thoải mái mà ngủ. Mà anh, có lẽ ngay cả bả vai cùng tay cũng không dám nhúc nhích một chút.
Tiểu Mộng nói: “Tân Bình à, chờ về nhà, em sẽ bóp vai, xoa bóp tay cho anh…”
Lâm Tân Bình nghe vậy sửng sốt, nhìn vào đôi mắt hạnh cong cong của cô, anh nói: "Không sao hết, anh cũng không mệt đâu.” Dừng một chút lại cười: "Nhưng quả thật anh cũng muốn thử sức tay của Tiểu Mộng một lần…”
Biết Tiểu Mộng đau lòng cho mình, trong lòng anh chợt cảm thấy ấm áp. Anh không đành lòng để Tiểu Mộng quá mệt nhọc, nhưng thỉnh thoảng đấm vai xoa tay, càng giống như việc mà hai vợ chồng sẽ làm cho nhau. Tiểu Mộng đã có tấm lòng này, Lâm Tân Bình cũng muốn nhận.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây