Trong lúc nói chuyện, Lâm Tân Bình cũng đã rửa bát đũa xong, vẫn úp ngược hai hộp cơm nhôm vào trong chậu để cho ráo nước, thuận tiện mang theo vào buổi chiều. Anh nói: Tiểu Mộng, em về nhà nằm trước đi, anh đi tắm rửa rồi mình đi ngủ.” Luyện tập nhiều nên anh ra rất nhiều mồ hôi, chuyện tắm rửa cũng là chuyện rất bình thường, Chu Vân Mộng gật đầu.
Lâm Tân Bình đi theo Tiểu Mộng trở về phòng ngủ, cầm quần áo ở trong tủ ra đi vào nhà vệ sinh để tắm rửa, tốc độ của anh rất nhanh. Sau khi phơi khô chiếc áo ba lỗ màu xanh lá cây và chiếc quần đã ướt đẫm mồ hôi, anh trở về phòng.
Cô có thể ngủ và thức dậy bất cứ khi nào cô muốn trong giờ nghỉ trưa, nhưng thời gian nghỉ trưa của thì Lâm Tân Bình có hạn.
Tốt.
Lâm Tân Bình nằm xuống, kéo chăn che bụng, đưa tay ôm Tiểu Mộng vào trong ngực, cười nói: “Tối hôm qua em không cảm thấy nóng chứ?” Chu Vân Mộng sửng sốt một lát mới hiểu được ý của anh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây