Sau khi dọn dẹp xong, Chu Vân Mộng nhìn hai cái bàn được chia công dụng một cách rõ ràng, sau này bàn đọc sách có thể chuyên dùng để viết bản thảo và viết thư, bàn trang điểm thì có thể ngồi tẩy trang, thoa kem tay.
Buổi tối sau khi rửa mặt xong, Chu Vân Mộng quay về phòng, cất số tiền mà mẹ Lâm đã đưa để mua một cân trà, nghe nói số tiền đó còn được ba Lâm vô cùng ủng hộ.
Cô ngồi trước bàn trang điểm nhìn làn da trắng nõn của mình trong gương, cầm lấy mấy cái lọ, lau mặt rồi thoa kem tay trước. Mượn tấm gương, có thể thấy rõ còn chỗ nào trên mặt còn chưa lau tới, chỗ nào thoa ít, thuận tiện như vậy nên thoải mái hơn nhiều. Chu Vân Mộng hưởng thụ, giống hệt như quay về căn phòng thur ở thời hiện đại, cô cũng lau mặt trước gương như thế.
Nhưng ở đó thì chỉ là một tấm gương nhỏ trên bàn, cần dùng thì lấy ra, dùng xong thì cất đi, không có bàn trang điểm dùng riêng như hiện tại, mặc dù rất đơn sơ nhưng đều là tấm lòng của cô.
Tâm trạng của Chu Vân Mộng tốt, sau khi tẩy trang và thoa kem tay xong, cô ngồi vào trước bàn sách, mở bức thư viết cho Lâm Tân Bình ra, kể lại chuyện bàn trang điểm hồi chiều vào trong thư.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây