Muốn ăn thì tất nhiên không cần phải nhịn, cô lấy thùng mì tonkatsu Nhật đem qua quầy bar của khu thực phẩm tươi châm nước sôi cho chín rồi ăn. Hiển nhiên hôm đó ăn cơm tối ít hơn, còn chọc cho mẹ Lâm và mọi người quan tâm hỏi sao lại ăn ít như vậy. Trừ cái đó ra thì Chu Vân Mộng hưởng thụ những giấc ngủ đủ, thỉnh thoảng để cho bản thân được rảnh rỗi nghỉ ngơi.
Đương nhiên cũng duy trì thư từ qua lại với Lâm Tân Bình, viết thư càng lúc càng tự nhiên hơn, không cần phải để ý tới câu từ lời nói nữa. Lần trước lúc cô chạy tới đưa nồi cho Từ Tiểu Doanh, gửi thư qua cho Lâm Tân Bình.
Lâm Tân Bình hồi âm nói đúng là lúc anh nhận được thư anh đã rất vui, nhưng dựa theo thời gian nhận được thư thì anh đoán được là cô đã chạy đi thêm một chuyến, bảo cô cứ như lúc trước đi, mỗi nửa tháng vào thị trấn gửi bản thảo tiện thể gửi thư là được rồi.
Biết cô sợ nóng sợ mệt, cho nên anh suy xét cho cô.
Tất nhiên Chu Vân Mộng đáp lại là được, ngoài lúc tâm trạng thật sự rất tốt, cấp thiết muốn gửi thư qua đó thì đều như lời Lâm Tân Bình nói, mỗi nửa tháng sẽ đến thị trấn gửi thư một lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây