Cô đành phải kìm nén đợi làm cho xong chuyện của Nhiêu Hiểu Thanh rồi mới viết hết lên giấy khoảng thời gian mà các bài văn của cô được đăng lên báo Công Nhân mang lại tiếng tăm, miễn cưỡng gom góp lại rồi hồi âm.
Cô lại nhìn lá thư tiện tay viết đầy hai trang giấy ấy, đúng là lúc này khác ngày xưa. Chu Vân Mộng xếp lá thư lại nhét vào trong bìa thư đem đi cất, đợi nửa tháng nữa tới bưu cục gửi bản thảo thì tiện thể đem gửi luôn.
Cô lên giường nghỉ ngơi, trước lúc chìm vào giấc ngủ thì lại nghĩ không biết gần đây Lâm Tân Bình có đi làm nhiệm vụ không, giờ nếu đang ở quân doanh thì chắc anh cũng đã đi ngủ rồi.
Cơn buồn ngủ nhanh chóng ập tới, một đêm mơ đẹp.
Trong phòng chính, đèn dầu đã tắt từ lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây