Chu Vân Mộng: ''Thì giống như trước thôi, sau khi may quần áo mùa thu cho con xong, còn lại bao nhiêu vải thì con cho chị ấy là được.''
Mẹ Chu nghe mà tiếc hùi hị, vải màu hồng đào này hút hàng biết bao nhiêu chứ, nhìn cái này có đến mười hai thước, may quần áo mùa thu xong chắc cũng còn có thể may một cái quần đùi cho con gái mặc trong phòng những lúc bình thường.
Chu Vân Mộng thoáng nghĩ tới hình ảnh đó, bỗng nhiên lắc đầu nguầy nguậy, kiên quyết từ chối.
Thấy con gái quả quyết như vậy, mẹ Chu cũng hết cách, đành phải tùy theo ý cô, dù sao thì trong lòng của tiểu Mộng đã có quyết định chắc chắn, cô không tiếc là được rồi.
Cũng chính lúc bấy giờ, mẹ Chu mới nhìn thấy trong túi còn vải, bà ấy lục ra, cầm lên giũ một phát, thế mà còn có vải màu xám tro và màu vàng đất nữa, trông có thể cũng đều là mười hai thước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây